5.3 C
New York
Thứ Sáu, Tháng Ba 29, 2024

Nồi nước thơm của mẹ

- Advertisement -
Như một thói quen, mỗi lần con cái ở xa về mẹ lại chuẩn bị nồi nước tắm từ lá hương trong vườn. Nào lá sả, lá bưởi, hương nhu tía… để con gội rửa sau chuyến hành trình dài mệt nhọc.
Nồi nước thơm của mẹ
Hôm giỗ ông, con từ thành phố đón xe về đám giỗ và thăm má ít hôm. Những ngày tháng tám ở Quảng Bình nắng cháy, mẹ vẫn không quên chuẩn bị nồi nước lá nấu sẵn. Mẹ giục con vào nhà nghỉ ngơi rồi tắm nước lá xông hương, gội rửa bụi trần. Mùi nước hương mẹ nấu vẫn như ngày nào. Lâu lắm mới tắm lại nồi nước thơm của mẹ, cảm giác thân quen, ấm áp ùa về trong con. Ừ thì ở phố, hàng ngày con vẫn dùng những chai sữa tắm thơm phức nhưng vẫn không bằng nồi nước thơm mẹ nấu. Có đôi lần con tự tay chuẩn bị nồi nước thơm, cũng từng ấy lá cây, hương vị nhưng không sao giống mùi hương mẹ làm. Con chợt nhận ra, mùi hương mẹ nấu là riêng biệt bởi trong đó có vị quê nhà, có tình thương của mẹ. Những lần trở về, con lại được đắm mình vào hương xưa.
Tuổi thơ con đi qua năm tháng, lớn lên cùng hơi ấm tình thương của mẹ. 7 năm qua, con xa mẹ vào thành phố học tập, lập nghiệp. Mỗi năm, đôi ba lần con lại về thăm mẹ. Lần nào trở về, mẹ cũng đón con bằng nụ cười hiền hậu và một nồi nước thơm chờ sẵn. Tắm rửa xong xuôi, con đem những câu chuyện buồn vui, những muộn phiền lẫn hạnh phúc của tháng ngày con sống ở thành phố kể cho mẹ. Con tựa vào bờ vai mẹ như những ngày bé rồi thủ thỉ cùng mẹ những chuyện trên đời. Lòng con bình yên đến lạ. Mùi hương quen thuộc ấy thấm vào trong con, len lõi giữa cuộc đời con. Những lúc mệt mỏi, con quen chân tìm về với mẹ, tìm về mùi hương xưa ru ấm lại lòng mình.
Con cái lớn như những chú chim trưởng thành bay đi, chúng bay mãi, bay xa và chỉ quay về vào những lúc mệt mỏi. Các con của mẹ cũng thế, lớn lên mỗi đứa một phương xây dựng cuộc sống của riêng mình. Mẹ chắp cho chúng con đôi cánh thiên thần, mẹ cho chúng bay đi thật xa đến những vùng trời mới. Mỗi lần quay trở về là mỗi lần chúng con thấy mẹ già hơn trước. Mẹ chưa kịp vui vì con về thì con đã lại đi xa, những lần tiễn đưa đôi mắt mẹ và con cùng ngấn nước. Bên thềm cửa, bóng mẹ vương vấn trong chiều, trong ánh mắt già nua là một trời hụt hẫng. Những lúc đó có chỉ ước mình có thể ở lại bên mẹ mãi, không rời xa. Nhiều lần đưa tiễn, con với mẹ đã biết dấu đi những nuối tiếc, nhớ thương để con yên tâm đi xa, mẹ yên tâm ở lại. Mỗi lần mẹ đều gói cho con những bó lá thơm phơi khô dành đun nước tắm. Mẹ nói những lúc mệt mỏi, muốn thư giãn hãy nước thơm tắm gội. Mỗi gói lá thơm là tình thương của mẹ, là hơi ấm quê nhà mà con mang theo vào thành phố.
Đã đôi lần con muốn đón mẹ cùng vào phố nhưng mẹ chỉ cười: “Tôi đi rồi ai trông cửa, coi nhà, ai còn đứng cửa mỗi lần đón đợi cô về”. Con biết mẹ không muốn xa quê, mẹ muốn là tổ ấm để những con chim lớn như con có nơi, có chốn quay về giữa bộn bề cuộc sống. Về rồi lại quây quần bên nồi nước lá thơm và những câu chuyện chẳng còn là mới. Có một ngày rồi con lại về, vẫn là nồi nước hương thơm nhưng là con sẽ vì mẹ mà vào bếp.
THU DỊU
- Advertisement -.

bài liên quan

BÌNH LUẬN

Vui lòng nhập bình luận của bạn
Vui lòng nhập tên của bạn ở đây

kết nối

67,403Thành viênThích
343Người theo dõiTheo dõi
24,400Người theo dõiĐăng Ký
- Advertisement -

bài mới

- Advertisement -

được quan tâm