5.3 C
New York
Thứ Sáu, Tháng Ba 29, 2024

Mùa sim

- Advertisement -

(Văn hóa) – Cuối xuân, chớm hạ, giữa cái nắng đầu mùa trong veo, tinh khôi là mùa sim bung nở. Từng cây sim kết lại với nhau như để che chở, nương dựa vào nhau trên vùng đất khô cằn, sỏi đá và thi nhau nở hoa nhuộm tím cả một góc trời.
 

Mùa simSắc tím hoa sim.

Tuổi thơ tôi trôi qua êm đềm với bao buổi chiều tà cùng đám bạn nhỏ tung tăng trên từng triền đồi để tìm những quả sim chín mọng. Thuở ấy, bọn trẻ xóm tôi thường cùng nhau ra đồng hoặc đến các vùng đất hoang để hái các loại rau mọc tự nhiên về làm thức ăn cho đàn lợn. Có hôm, chúng tôi mải miết đi tìm rau rồi lạc vào triền đồi đầy những cây sim và mua.
 
Ngẩn ngơ trước vẻ đẹp của loài hoa màu tím này, có đứa hái một bông hoa cài lên mái tóc rồi thích thú cười như thể mình xinh đẹp lên gấp bội lần, có đứa hái cả bó hoa ôm vào lòng, nghiêng ngó như đang tạo dáng chụp ảnh (thời đó được chụp ảnh với chúng tôi là một điều xa xỉ). Thích nhất là khi bắt gặp những trái sim tròn tròn to bằng đầu ngón tay được bao bọc bởi một lớp lông mềm, mịn bên ngoài.
 
Lũ trẻ chúng tôi vui mừng hớn hở chia nhau từng quả sim rồi cùng nhau thưởng thức cái vị ngọt nhẹ để rồi môi đứa nào đứa ấy như được tô một lớp son tím thẫm. Những kỷ niệm ngây thơ quá đỗi ngọt ngào ấy không được ghi vào khuôn hình nhưng chúng tôi vẫn lưu giữ trong sâu thẳm trái tim để rồi khi lớn lên, mỗi đứa một phương trời vẫn luôn nhớ về những ngày xưa cũ.
 
Đến cái tuổi biết vu vơ làm thơ, biết nhớ nhung ánh mắt xa xăm của ai đó cũng là lúc biết bùi ngùi khi đọc “Màu tím hoa sim”, một bài thơ nổi tiếng của nhà thơ Hữu Loan. Có tận mắt ngắm nhìn những đồi sim tím mới thấu hiểu vì sao nhà thơ Hữu Loan gửi nỗi niềm riêng với người vợ đã khuất trong “Màu tím hoa sim” hay và lay động lòng người đến vậy.
 
Nhìn những cánh hoa mỏng manh tím đến hoang dại, tím cả hồn người, nhà thơ Hữu Loan viết: “Chiều hành quân/Qua những đồi sim/Những đồi hoa sim/Những đồi hoa sim dài trong chiều không hết/Màu tím hoa sim/Tím chiều hoang biền biệt…” và những kỷ niệm đẹp về người vợ cũ cứ thế ùa về trong sắc tím hoa sim: “Ngày xưa nàng yêu hoa màu tím/Áo nàng màu tím hoa sim/Ngày xưa một mình đèn khuya bóng nhỏ/Nàng vá cho chồng tấm áo, ngày xưa…”
 
Thời còn là sinh viên, tôi nhớ có một lần đang trên đường đến thư viện Trường đại học sư phạm Huế, bất chợt nghe những ca từ rằng: “Nếu em lên biên giới, em sẽ gặp bạt ngàn hoa. Hoa sim, giữa đồi đầy nắng gió, tím như ai chờ mong. Sắc hoa sim yêu thương, trong lòng người lính trẻ. Chờ ai sim tím ngắt, bồi hồi…” và tôi đã dừng xe ở gốc cây ven đường để nghe hết bài hát mới tiếp tục lên đường.
 
Vừa đi, tôi vừa lẩm nhẩm từng câu hát: “Hoa sim, hoa sim. Ta yêu từ ấu thơ. Trong trang sách học trò. Trong những đêm hẹn hò” và khi đến thư viện là lấy sổ tay ghi lại ngay những câu hát ấy. Mấy hôm sau, nhờ sự giúp đỡ của một người bạn tôi mới có biết đó là bài “Hoa sim biên giới” của nhạc sỹ Minh Quang. Bạn còn tặng tôi bản chép tay đầy đủ và dạy cho cách hát.
 
Cho đến bây giờ, mỗi lần nghe hay có dịp được hát ca khúc này, lòng vẫn ngân lên những cảm xúc khó tả. Vì yêu hoa sim nên những chiều cuối tuần, đám sinh viên xa nhà chúng tôi thường đạp xe qua những cung đường rợp bóng cây xanh đẹp như tranh của xứ Huế đến đồi Thiên An để được ngắm nhìn cái sắc tím đến nao lòng giữa bạt ngàn thông xanh ngút tầm mắt.
 
Tôi rời giảng đường đại học, khép lại một thời sinh viên thơ mộng về công tác tại quê nhà Quảng Bình, nơi cũng có những triền đồi tím ngắt hoa sim mỗi khi hè đến. Đám con gái chúng tôi vẫn thường lên đồi chọn những khóm hoa to rồi tạo dáng chụp hình để lưu giữ lại những khoảnh khắc đẹp của thời con gái. Bộ sưu tập ảnh với hoa sim ngày một dày lên đánh dấu sự ra đi không trở lại của một thời thanh xuân với rất nhiều kỷ niệm đẹp.
 
Hoa sim, loài hoa thôn dã mọc tự nhiên từ các vùng gò đồi và có mặt ở khắp mọi miền quê. Yêu thích vẻ đẹp của hoa sim mà ngày nay rất nhiều người lên đồi đào bới những gốc sim to mang về trồng trong chậu làm cảnh. Sim không chỉ là loài dược liệu mà còn giữ đất, giữ rừng, chống sạt lở… nếu cứ mang sim về nhà, thì nguy cơ sim rừng bị tận diệt và những hậu quả khó lường do môi trường tự nhiên bị phá hủy.
 
Hãy để sim ở lại với núi đồi vì chỉ có ở nơi ấy mới là xứ sở của loài hoa đặc biệt này. Thử hình dung nếu một ngày không xa lên các vùng đồi núi không còn được lần tìm trong kẽ lá để kiếm những trái sim tím lịm, không còn thấy những đôi nam nữ lên rừng tìm những gốc sim đẹp để tạo dáng chụp ảnh…, chắc hẳn, bạn cũng như tôi sẽ vô cùng nuối tiếc bởi đây là loài cây gắn liền với tuổi thơ và ký ức của nhiều người.
 
Hãy giữ lấy một loài hoa đẹp, loài hoa mà ở nơi dù bão giông nhưng “sắc lá vẫn xanh, cánh tím nhớ mong” bởi đây là màu sắc quê hương, màu tím yêu thương trong ký ức xa xanh của nhiều người.
                                                                              Nhật Văn

Nguồn tin:Báo Quảng Bình
Link bài gốc: https://baoquangbinh.vn/van-hoa/202104/mua-sim-2187921/
- Advertisement -.

bài liên quan

BÌNH LUẬN

Vui lòng nhập bình luận của bạn
Vui lòng nhập tên của bạn ở đây

kết nối

67,403Thành viênThích
343Người theo dõiTheo dõi
24,400Người theo dõiĐăng Ký
- Advertisement -

bài mới

- Advertisement -

được quan tâm